Tháng 3 là khoảng thời gian tôi làm được những điều mình hiếm làm nhất.
Kế hoạch
Vào một ngày đẹp trời tháng 3, sếp tuyên bố giao cho tôi hai cái hạn to đùng từ tháng 3 sang hẳn tháng 4, mỗi tháng một cái cho có đôi có cặp. Tôi vẫn ngơ ngẩn như mọi ngày, gật gù và thơ thẩn, trong đầu vẫn tràn ngập cái nắng gió hứng khởi cho chuyến du hí trong gần một tuần. Tôi không phải là một người có kế hoạch và cũng không định làm một cái như thế, tất cả những sự nôn nóng trong tôi chỉ muốn bắt tay làm cho thật nhanh. Trước khi tôi kịp bắt đầu, chị phụ trách cùng tôi đã ngồi một buổi, làm hẳn một bài về việc lên kế hoạch và động lực. Dù là một người lạc quan, nhưng đến tôi cũng phải thấy cái bảng kế hoạch làm ra tràn đầy lý tưởng so với cái thực tế hiện tại.
Tôi vẫn có cố gắng để theo kịp kế hoạch nhưng chỉ thấy mình ngày càng trôi đi với những vấn đề xen vào giữa, để một một tuần qua đi không hoàn thiện nổi một phần ba kế hoạch.
Cho đến ngày du hí, tôi đành lòng vác theo cái máy tính cùng đi du lịch, nhưng vẫn tâm thái chơi ra chơi, tôi quyết tâm cố gắng làm việc một tiếng buổi tối để buổi sáng có thể được trọn vẹn, không lo nghĩ.
Vỡ trận
Đi chơi cũng mệt mỏi và tốn sức, cộng thêm cái chân đau của mình, tôi chỉ muốn khóc khi đêm về còn phải mở máy làm việc. Tôi đã quá tự tin cho rằng sức mình kham nổi dù sự thật là tôi đã quá buồn ngủ để mà nỗ lực hay cố gắng. Tay thì vẫn lướt bàn phím, nhưng mắt tôi thì đã chập chờn, lúc mất ý thức, lúc tỉnh. Vào thời điểm đó tôi đã nhận ra rằng cái tuần này sẽ lại trôi qua và sẽ không có cái gì được hoàn thành, tôi ít nhất có thể nhích thêm được một tí trong tiến độ công việc. Toàn bộ kế hoạch của tôi theo đấy cũng vỡ trận, cái bảng đó giờ cũng chỉ để tóm tắt công việc.
Bay về Hà Nội sáng chủ nhật, tôi cố gắng ngủ thật nhiều để chiều có thể tỉnh táo tiếp tục cuộc chạy đua của mình. Thế là từ chiều đến tối, tôi cần mẫn đấu tranh bản thân để có thể tiếp tục ngồi làm, thấy mệt mỏi thì có nhưng tôi chỉ biết tự nhủ cố gắng một chút, nếu có không hoàn thành thì ít nhất cũng không thấy hổ thẹn.
Chạy đua
Tuần cuối cùng tháng 3 dù anh chị đã nghỉ những ngày cuối tháng, nhưng cuối cùng thì mọi người vẫn phải xem bài cho tôi để tôi có thể hoàn thành công việc.Tôi đã nghĩ mình không thể phụ công sức mọi người được, nên với tất cả sự sự quyết tâm len lỏi còn sót lại, tôi cố gắng đẩy từng chút một, làm hết một loạt những chuỗi video trong hai ngày, gửi liên tục sản phẩm để được nhận xét và chỉnh sửa thật nhanh, không ám ảnh quá nhiều với những suy nghĩ và bâng khuâng khi làm việc như thường lệ.
Sau những sáng tối ăn ngủ với công việc, tôi cuối cùng đã xong việc tháng ba vào thứ bảy, bảng công việc đã được lấp đầy, tôi thấy như mình đã thoát được cái của nợ này rồi. Điểm tươi sáng chính là tôi còn một chủ nhật yên bình cuối cùng để thực sự nghỉ ngơi và thư giãn trước tháng 4 giông bão sắp tới. Tôi đã hát cả ngày hôm đó, lâu lắm rồi mới cảm thấy lạ kỳ đến vậy, chắc công việc là gia vị khiến cuộc sống mặn mòi hơn.
.
Chuyện rèn luyện 10.
#Chuyenrenluyen #Chuyen #Nhungnguoirenluyen #WellLvingVietnam
CHUYỆN là những chia sẻ của Thành viên về Hành trình thay đổi chính mình tại Môi trường Những Người Rèn Luyện, thuộc WellLiving Vietnam.
Nội dung này được dựa trên quan điểm cá nhân, nhìn nhận khác nhau tùy theo mỗi người, mỗi thời điểm nhất định. Chuyên mục được viết theo tiêu chuẩn xuất bản riêng và có thể đã được chỉnh sửa để phù hợp với việc truyền đạt đúng hay rõ ràng thông tin, nhưng có thể không hoàn toàn chính xác bởi sự giới hạn của ngôn ngữ, có thể được nhìn nhận khác nhau tùy theo mỗi người, mỗi thời điểm nhất định.
WellLiving Vietnam là hệ sinh thái các giải pháp giúp nâng cao chất lượng sống toàn diện của con người, bắt đầu từ kiến thức và không gian sống